19. Tất cả ngựa, tài xế quân xa, và quân xa của vua Ai-cập đều chạy vào biển, rồi CHÚA lấp chúng lại bằng nước biển. Nhưng dân Ít-ra-en đi qua biển như trên đất khô.
20. Bấy giờ Mi-ri-am, chị của A-rôn, một nữ tiên tri, cầm trống cơm trong tay. Các người đàn bà đi theo sau nàng, cầm trống cơm và nhảy múa.
21. Mi-ri-am lặp lại các lời ca sau đây:“Hãy hát cho CHÚA,vì Ngài đáng được tôn kính;Ngài đã xô ngựa và lính lái quân xa vào biển sâu.”
22. Từ Hồng hải Mô-se dẫn dân chúng đi vào sa mạc Su-rơ. Họ đi ròng rã ba ngày trong sa mạc nhưng không tìm được nước.
23. Sau cùng họ đến Ma-ra, nơi có nước nhưng uống không được vì nước quá đắng. Vì thế mà nơi đó gọi là Ma-ra.
24. Dân chúng oán trách Mô-se. Họ hỏi, “Chúng ta lấy gì mà uống đây?”