38. Tuy vậy Thượng Đế vẫn nhân từ.Ngài tha thứ và không tiêu diệt họ.Nhiều lần Ngài nén giận,không tuôn ra cơn thịnh nộ Ngài.
39. Ngài nhớ lại rằng họ chẳng qua chỉ là con người,như gió thoảng qua, không bao giờ trở lại.
40. Trong sa mạc họ chống nghịch Ngàivà làm Ngài buồn lòng nhiều lần.
41. Họ cứ thách thức Ngài,làm đau lòng Đấng Thánh của Ít-ra-en.
42. Họ không hề nhớ lại quyền năng Ngàihoặc lúc Ngài giải cứu họ khỏi tay kẻ thù.
43. Họ quên những dấu kỳ Ngài làm ở Ai-cậpvà phép lạ trong cánh đồng Xô-an.
44. Ngài biến các sông ra máuđể không ai uống nước sông được.
45. Ngài sai ruồi mòng chích người Ai-cập,sai ếch nhái tàn hại họ.
46. Ngài cho cào cào ăn nuốt mùa màng họ,và ném nông sản họ cho châu chấu ăn.
47. Ngài sai mưa đá hủy phá vườn nho họ,và tàn hại các cây sung.
48. Ngài cho mưa đá tiêu diệt các súc vật,và sét đánh giết gia súc.
49. Ngài đổ cơn thịnh nộ Ngài ra trên họ.Ngài phát cơn thịnh nộ và sai thiên sứ hủy diệt đến với họ.
50. Ngài tìm cách tỏ ra cơn giận Ngài.Ngài không tha chết cho họ,nhưng giết họ bằng dịch hạch.
51. Thượng Đế giết các con đầu lòng xứ Ai-cập,các con trưởng nam của Cham.
52. Rồi Ngài dẫn dân Ngài ra như đàn chiên,dắt họ như bầy chiên băng qua sa mạc.
53. Ngài đưa họ đến nơi an toàn không sợ hãi gì,còn kẻ thù họ bị chết đuối trong biển sâu.
54. Thượng Đế đưa dân Ngài vào đất thánh Ngài,đến hòn núi Ngài đã chiếm lấy bằng quyền năng Ngài.