6. Chúng mang tính tự kiêu như kiềng đeo cổ,mặc sự hung bạo như áo quần.
7. Mắt chúng sáng rỡ vì của cải,chẳng kiềm chế dục vọng ích kỷ.
8. Chúng chế diễu kẻ khác,buông lời bêu xấu kẻ khác;kiêu căng đe dọa mọi người.
9. Chúng khoe khoang chuyện trời đất,hành động như thể đất nầylà của chúng.
10. Đến nỗi dân của Thượng Đế cũng chạy theo chúng,nghe theo điều chúng nói.
11. Chúng bảo, “Làm sao Trời biết được?Đấng Chí Cao có biết gì đâu?”
12. Dân nầy là dân độc ác,nhưng chúng sống thoải mái,càng ngày càng hưng thịnh.
13. Vậy thì tôi lo giữ lòng thanh sạch để làm gì?Tại sao tôi phải giữ cho tay mình khỏi phạm tội?
14. Suốt ngày tôi chịu khổ sở;mỗi sáng tôi chịu hình phạt.
15. Lạy Thượng Đế, nếu tôi bảo,tôi sẽ nói những điều ấy,thì tôi hẳn đã phản bội dân Chúa.
16. Tôi cố gắng hiểu thấu việc ấy,thấy khó giải thích vô cùng,
17. mãi đến khi vào đền thờ của Thượng Đế,tôi mới hiểu chung cuộc của chúng nó.