Thi Thiên 73:12-27 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)

12. Dân nầy là dân độc ác,nhưng chúng sống thoải mái,càng ngày càng hưng thịnh.

13. Vậy thì tôi lo giữ lòng thanh sạch để làm gì?Tại sao tôi phải giữ cho tay mình khỏi phạm tội?

14. Suốt ngày tôi chịu khổ sở;mỗi sáng tôi chịu hình phạt.

15. Lạy Thượng Đế, nếu tôi bảo,tôi sẽ nói những điều ấy,thì tôi hẳn đã phản bội dân Chúa.

16. Tôi cố gắng hiểu thấu việc ấy,thấy khó giải thích vô cùng,

17. mãi đến khi vào đền thờ của Thượng Đế,tôi mới hiểu chung cuộc của chúng nó.

18. Ngài đưa chúng vào chỗ hiểm nguy;khiến chúng bị tiêu diệt.

19. Trong chốc lát chúng bị tiêu diệt;bị cơn kinh hoàng thổi bay đi.

20. Giống như người tỉnh mộng liền quên hết chiêm bao.Lạy Chúa, khi Ngài đứng lên, chúng sẽ tan biến.

21. Khi lòng tôi buồn bã và bực tức,

22. tôi không hiểu biết và ngu xuẩn.Tôi hành động như thú vật đối cùng Ngài.

23. Nhưng tôi ở cùng Chúa luôn luôn;Ngài nắm tay phải tôi.

24. Ngài dùng lời để khuyên dạy tôi,rồi nghênh tiếp tôi trong vinh dự.

25. Trên trời, tôi không có ai ngoài Chúa;Dưới đất, tôi chẳng mong ai ngoài Ngài.

26. Thân thể và tinh thần tôi suy yếu,nhưng Thượng Đế là sức mạnh tôi.Ngài là di sản của tôi cho đến đời đời.

27. Những kẻ lìa xa Chúa sẽ chết;Ngài tiêu diệt các kẻ bất trung.

Thi Thiên 73