25. Chúa phán thì giông tố nổi lên,thổi sóng cuồn cuộn.
26. Tàu bè bị chòng chành,khi trồi lên cao chót vót,lúc sụp xuống nơi thẳm sâu.Trận bão dữ dội đến nỗi họ hết hi vọng.
27. Họ đi lảo đảo và ngã té như người say.Họ lúng túng không biết làm sao.
28. Trong cơn khốn khổ họ kêu la cùng Chúa,Ngài liền giải cứu họ khỏi nỗi hiểm nguy.
29. Ngài khiến bão lặngvà dẹp yên các lượn sóng.
30. Họ vui mừng vì bão yên.Thượng Đế hướng dẫn họ đến bến mà họ muốn đi.
31. Họ phải cảm tạ Chúa về tình yêuvà các phép lạ Ngài làm cho dân Ngài.
32. Họ phải ca ngợi sự cao cả Ngài trong hội các dân;họ phải ca ngợi Ngài trong buổi hội các bô lão.
33. Ngài biến sông ngòi ra sa mạc,và suối nước ra đất khô.
34. Ngài biến đất màu mỡ ra đất mặnvì dân cư sống ở đó gian ác.
35. Chúa biến sa mạc ra ao hồ,và đất khô ra suối nước.