Thi Thiên 10:1-12 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)

1. CHÚA ôi, sao Ngài đứng xa?Trong khi tôi gặp khốn khó,sao Ngài lánh mặt đi?

2. Kẻ ác hung hăng rượt đuổi người khốn khổ.Cầu cho chúng nó sập bẫy chúng giăng ra.

3. Chúng nó khoe khoang về lòng tham muốn mình.Chúng chúc phước cho kẻ tham lam nhưng ghét Thượng Đế.

4. Kẻ ác quá sức kiêu căng.Chúng không bao giờ tìm kiếm Thượng Đế.Trong đầu chúng không có chỗ nào cho CHÚA.

5. Chúng luôn luôn thành công,Sự xét đoán của CHÚA cao quáđiều hiểu biết của chúng;chúng chế diễu kẻ thù mình.

6. Rồi tự nhủ, “Sẽ không có tai họa gì xảy đến cho ta;ta sẽ chẳng bao giờ bị tàn hại.”

7. Môi miệng chúng nó đầy lờichửi rủa, dối trá và đe dọa;chúng dùng lưỡi mình để phạm tội và làm điều ác.

8. Chúng lẩn khuất ở các làng mạc,tìm người vô tội để giết;chúng núp nơi kín để bắt kẻ khốn cùng.

9. Chúng rình mò như sư tử rình mồi.Chúng rình bắt kẻ nghèo;chụp bắt kẻ khốn khó,kéo họ vào trong lưới chúng.

10. Kẻ nghèo bị xô đẩy và giày đạp;họ bị thua thiệt vì kẻ thù họ mạnh hơn.

11. Kẻ ác thầm nghĩ, “CHÚA đã quên chúng ta rồi.Ngài không thấy gì hết.”

12. Lạy CHÚA, xin đứng dậy và ra tay.Xin đừng quên kẻ khốn cùng.

Thi Thiên 10