Sáng Thế 4:12-21 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)

12. Từ nay khi cày ruộng, con sẽ bị nguyền rủa nơi đất mà huyết em con rơi xuống, khi tay con giết em mình. Con sẽ cày bừa vất vả nhưng đất sẽ không sinh hoa lợi nữa. Con sẽ phải đi lang thang trên đất.”

13. Ca-in thưa cùng CHÚA rằng, “Hình phạt nầy quá sức chịu đựng của con!

14. Hôm nay Ngài đuổi con ra khỏi đất và khỏi mặt Ngài. Trong khi con lang thang trên đất, lỡ ai gặp họ sẽ giết con đi.”

15. CHÚA phán cùng Ca-in rằng, “Không sao! Ai giết con, ta sẽ trừng phạt người ấy gấp bảy lần.” Rồi CHÚA đánh dấu trên mình Ca-in để ai gặp người thì không giết.

16. Vì thế Ca-in ra khỏi mặt CHÚA và sinh sống ở xứ Nót, về phía đông Ê-đen.

17. Người ăn ở với vợ, nàng thụ thai và sinh ra Ê-nóc. Lúc đó Ca-in xây một thành đặt tên là Ê-nóc theo tên con mình.

18. Ê-nóc sinh ra một con tên Y-rát, Y-rát sinh ra một con tên Mê-hu-gia-ên, Mê-hu-gia-ên sinh ra một con tên Mê-tu-sa-ên, Mê-tu-sa-ên sinh ra một con tên La-méc.

19. La-méc cưới hai vợ, một người tên A-đa, người kia tên Xi-la.

20. A-đa sinh Gia-banh, là người đầu tiên sống trong các lều trại và nuôi gia súc.

21. Em của Gia-banh tên Giu-banh, người đầu tiên chơi đờn cầm và sáo.

Sáng Thế 4