8. Cho nên con hãy nghe mẹ và làm theo điều mẹ dặn.
9. Hãy đi ra bầy bắt hai con dê con tốt nhất. Mẹ sẽ làm món ăn mà cha con thích.
10. Rồi con sẽ mang vào cho cha con ăn để cha chúc phước cho con trước khi qua đời.”
11. Nhưng Gia-cốp đáp, “Anh con có nhiều lông còn da con mịn!
12. Nếu cha sờ vào con, cha sẽ biết đây không phải Ê-sau, rồi không những cha sẽ không chúc phước cho con mà trái lại sẽ nguyền rủa, vì con phỉnh gạt cha.”
13. Rê-be-ca bảo Gia-cốp, “Nếu cha nguyền rủa con thì mẹ sẽ gánh chịu. Bây giờ con cứ làm theo lời mẹ, ra bắt dê đi.”
14. Vậy Gia-cốp đi ra bắt hai con dê mang vào cho mẹ rồi bà nấu món ăn đúng sở thích của Y-sác.
15. Bà lấy áo tốt nhất của Ê-sau để ở trong nhà, mặc vào cho con thứ là Gia-cốp.
16. Bà cũng lấy da dê quấn tay và cổ Gia-cốp;
17. rồi đưa cho Gia-cốp thức ăn ngon và bánh mì bà mới làm.
18. Gia-cốp bưng vào cho cha và nói, “Thưa cha.”Cha ông hỏi, “Cha đây, con. Con là đứa nào?”
19. Gia-cốp thưa, “Con là Ê-sau, con trưởng nam của cha. Con đã làm điều cha dặn. Bây giờ xin cha hãy ngồi dậy ăn thịt mà con săn được cho cha, rồi cha sẽ chúc phước cho con.”
20. Nhưng Y-sác hỏi, “Sao con săn được thú nhanh vậy?”Gia-cốp trả lời, “Dạ nhờ CHÚA là Thượng Đế của cha phù hộ nên con săn được thú nhanh như vậy.”
21. Y-sác liền bảo Gia-cốp, “Con ơi, hãy lại gần đây cho cha sờ con để cha biết có đúng là Ê-sau, con cha hay không.”
22. Gia-cốp liền đến gần Y-sác. Y-sác sờ ông rồi nói, “Tiếng nói thì giống tiếng Gia-cốp mà tay thì lại giống tay Ê-sau.”
23. Y-sác không biết đó là Gia-cốp vì tay ông có lông giống như tay Ê-sau nên Y-sác chúc phước cho Gia-cốp.
24. Y-sác hỏi, “Có quả thật con là Ê-sau không?”Gia-cốp đáp, “Dạ phải.”
25. Y-sác bảo, “Con hãy mang món ăn lại cho cha ăn, rồi cha sẽ chúc phước cho con.” Gia-cốp liền bưng thức ăn vào, rồi Y-sác ăn. Gia-cốp cũng mang rượu cho cha mình uống.
26. Rồi Y-sác bảo, “Con hãy lại gần hôn cha đi.”