4. Những người Lê-vi sau đây đứng trên bậc thang: Giê-sua, Ba-ni, Cát-miên, Sê-ba-nia, Bun-ni, Sê-rê-bia, Ba-ni, và Ca-na-ni. Họ lớn tiếng kêu cầu cùng CHÚA là Thượng Đế mình.
5. Rồi những người Lê-vi sau đây lên tiếng: Giê-sua, Cát-miên, Ba-ni, Ha-sáp-nê-gia, Sê-rê-bia, Hô-đia, Sê-ba-nia, và Bê-tha-hia. Họ bảo,“Hãy đứng dậy ca ngợi CHÚA là Thượng Đế các ngươi, Đấng sống đời đời.”“Đáng chúc tụng danh kỳ diệu của Ngài.Danh đó thật diệu kỳ hơn những lời chúc tụng và ca ngợi.
6. Ngài là CHÚA duy nhất.Ngài tạo nên trời và các từng trời rất cao,cùng các ngôi sao.Ngài dựng nên trái đất và mọi loài trong đó,Biển và mọi loài trong biển;Ngài ban sự sống cho mọi loài.Các thiên thần phụng thờ Ngài.
7. Ngài là CHÚA, là Thượng Đế,Đấng đã chọn Áp-ram,mang người ra khỏi U-rơ thuộc vùng Ba-by-lônvà đổi tên người ra Áp-ra-ham.
8. Ngài nhận thấy người trung tín với Ngài,cho nên Ngài lập ước với ngườihứa cho dòng dõi người đất của dân Ca-na-an,dân Hê-tít, dân A-mô-rít,dân Phê-ri-sít, dân Giê-bu-sít, và dân Ghi-ga-sít.Ngài đã giữ lời hứa mình,Vì Ngài luôn luôn làm điều phải.
9. Ngài thấy các tổ tiên chúng tôi khổ sở nơi Ai-cập,và nghe họ kêu khóc nơi Hồng hải.
10. Ngài làm nhiều điều kỳ diệu nghịch lại vua Ai-cập,nghịch lại các quần thần và dân chúng của người,vì Ngài biết họ rất tự phụ.Ngài nổi danh như ngày nay.
11. Ngài rẽ biển trước mắt tổ tiên chúng tôi;họ đi ngang qua trên đất khô,Nhưng Ngài xô những kẻ đuổi theo họ xuống nước sâu,như hòn đá bị quăng vào dòng nước chảy mạnh.
12. Ban ngày Ngài dẫn dắt các tổ tiên chúng tôi bằng một trụ mây,còn ban đêm bằng một trụ lửa.Chúng soi đường để dân chúng đi.
13. Ngài ngự xuống trên núi Si-nai,từ trời Ngài phán với tổ tiên chúng tôi.Ngài ban cho họ các luật lệ công bìnhvà những lời giáo huấn chân thật,những huấn lệnh và chỉ thị tốt lành.
14. Ngài dạy họ về ngày Sa-bát thánh,và ban cho họ các chỉ thị, huấn lệnhqua Mô-se, tôi tớ Ngài.
15. Khi họ đói, Ngài ban cho họ bánh từ trời.Khi họ khát, Ngài ban cho họ nước uống từ tảng đá.Ngài bảo họ hãy vào chiếm xứ mà Ngài đã hứa ban cho họ.
16. Nhưng các tổ tiên chúng tôi kiêu căng và ương ngạnh,không vâng huấn lệnh của Ngài.
17. Họ không thèm nghe;họ quên những phép lạ Ngài làm cho họ.Họ đâm ra ương ngạnh,chống nghịch Ngài,và tự chọn cho mình một người lãnh đạođể đem họ trở về ách nô lệ.Nhưng Ngài là Thượng Đế hay tha thứ.Đầy lòng từ ái.Ngài chậm nóng giận, giàu tình yêu lớn.Nên Ngài không lìa bỏ họ.