46. Rồi Ma-ri nói rằng,“Linh hồn tôi ca tụng Chúa;
47. Lòng tôi vui mừng trong Thượng Đế là Chúa Cứu Thế của tôi,
48. vì Ngài đoái đến đầy tớ gái hèn mọn của Ngài.Từ nay về sau mọi người sẽ cho tôi là người có phúc,
49. vì Đấng Toàn Năng đã làm những điều kỳ diệu cho tôi.Danh Ngài là Thánh.
50. Thượng Đế sẽ tỏ lòng nhân từ của Ngàicho những người thờ kính và phục vụ Ngài đến mãi mãi.
51. Ngài đã làm những việc lớn lao do quyền năng của Ngài.Ngài phân tán những kẻ kiêu ngạo và kẻ tự đề cao mình.
52. Ngài hạ bệ các kẻ cầm quyền khỏi ngôi họvà nâng những kẻ khiêm nhường lên.
53. Ngài cho những kẻ đói đầy đủ thức ăn ngon,và đuổi những kẻ giàu đi ra tay không.
54. Ngài giúp đỡ tôi tớ Ngài là dân Ít-ra-en,và không quên tỏ ra lòng nhân từ của Ngài đối với họ
55. như Ngài đã hứa cùng tổ tiên của chúng ta,cùng Áp-ra-ham và con cháu người đến mãi mãi.”
56. Ma-ri ở chơi với Ê-li-xa-bét khoảng ba tháng rồi trở về nhà.
57. Đến kỳ sinh nở, Ê-li-xa-bét sinh ra một bé trai.
58. Láng giềng và bà con đến chung vui vì nghe Chúa đã tỏ lòng nhân từ đối với bà.
59. Khi em bé được tám ngày, thì người ta đến làm phép cắt dương bì cho em. Họ định đặt tên em là Xa-cha-ri theo tên cha,
60. nhưng bà mẹ bảo, “Không! Phải đặt tên nó là Giăng.”
61. Họ bảo Ê-li-xa-bét, “Nhưng trong họ hàng bà không ai có tên ấy.”
62. Họ liền ra dấu cho cha đứa bé hỏi xem ông muốn đặt tên gì.
63. Xa-cha-ri xin tấm bảng nhỏ rồi viết lên, “Tên nó là Giăng.” Mọi người đều kinh ngạc.
64. Ngay lúc ấy Xa-cha-ri nói được trở lại và ca tụng Thượng Đế.
65. Hàng xóm, láng giềng đâm ra lo sợ, còn dân chúng khắp vùng đồi núi Giu-đia không ngớt bàn tán về chuyện đó.