23. Ngài kiên nhẫn chờ đợi để tỏ ra vinh hiển vô hạn của Ngài cho những người mà Ngài thương xót. Ngài đã chuẩn bị họ trước để nhận vinh hiển của Ngài,
24. và chúng ta chính là những người được chọn ấy. Ngài kêu gọi chúng ta không những từ giữa vòng người Do-thái mà còn từ những người không phải Do-thái nữa.
25. Như lời Thánh Kinh viết trong Ô-sê,“Ta gọi những người không phải dân ta—là dân ta.Và ta sẽ tỏ tình yêu của tacho những người trước kia ta không yêu.” Ô-sê 2:1, 23
26. “Trước kia Thượng Đế bảo:‘Các ngươi không phải dân ta,’nhưng sau nầy họ được gọi làcon cái của Thượng Đế hằng sống.” Ô-sê 1:10
27. Ê-sai cũng đã lên tiếng về dân Ít-ra-en rằng:“Dù dân Ít-ra-en nhiều như cát bãi biển,nhưng chỉ có một số rất nhỏ được cứu thôi,
28. vì Chúa sẽ nhanh chóng trừng phạt toàn thể dân cư trên đất.” Ê-sai 10:22-23
29. Và như tiên tri Ê-sai đã nói,“Nhờ Chúa Toàn Năng để lại một ít con dân của chúng ta sống,nếu không thì chúng ta chắc chắn đã bị tiêu diệt hoàn toàn như hai thành Xô-đôm và Gô-mô-rơ rồi.” Ê-sai 1:9
30. Điều ấy có nghĩa gì? Những người chẳng phải Do-thái không thể tìm cách hòa thuận với Thượng Đế nhưng họ được hòa thuận lại với Ngài qua đức tin.
31. Còn dân Ít-ra-en tìm cách tuân theo luật pháp để hòa thuận lại với Thượng Đế thì không kết quả.
32. Tại sao? Vì họ ỷ lại vào việc làm của mình chớ không nhờ vào Thượng Đế để hòa thuận lại với Ngài. Họ vấp nhằm tảng đá vốn làm cho nhiều người vấp.
33. Như Thánh Kinh viết,“Nầy, Ta đặt tại Giê-ru-sa-lem một tảng đá làm cho nhiều người vấp,tảng đá làm cho họ ngã.Nhưng ai tin cậy Ngàisẽ không thất vọng.” Ê-sai 8:14; 28:16