3. Ông thưa, “Lạy Chúa, họ đã giết các nhà tiên tri của Ngài, phá sập bàn thờ Ngài. Chỉ một mình con còn sót lại, và họ cũng tìm cách giết con luôn.”
4. Nhưng Thượng Đế trả lời cho Ê-li ra sao? Ngài đáp, “Ta đã để dành bảy ngàn người trong Ít-ra-en chưa bái lạy thần Ba-anh.”
5. Ngày nay cũng thế, do ân phúc của Ngài, Thượng Đế đã chọn một số người.
6. Nếu Ngài chọn họ theo ân phúc của Ngài thì chắc chắn sự tuyển chọn ấy không do công lao của họ. Nếu họ trở thành con dân Thượng Đế qua công lao của họ thì ân phúc của Ngài không thể nào được xem là “ân” nữa.
7. Cho nên chúng ta phải hiểu như sau: Mặc dù dân Ít-ra-en tìm cách hòa thuận lại với Thượng Đế nhưng không được; chỉ những người Ngài chọn là được hòa thuận lại với Ngài mà thôi. Những người còn lại trở nên ương ngạnh và phản nghịch Thượng Đế.
8. Như Thánh Kinh viết:“Thượng Đế khiến tâm trí họ đờ đẫnđể họ không còn hiểu biết.” Ê-sai 29:10“Ngài khép con mắt họ lại để họ không thấybịt tai họ lại để họ không nghe.Cho đến ngày nay họ vẫn y như thế.” Phục truyền luật lệ 29:4
9. Như Đa-vít nói:“Nguyện yến tiệc chúng nó trở thành bẫy sập cho chúng nó,khiến chúng nó bị tổn hại;Nguyện tiệc yến chúng nó khiến chúng nó vấp ngã cho đáng đời.
10. Nguyện mắt chúng nó bị mù để không thấy;Nguyện lưng chúng nó bị khòm mãi vì khốn khổ.” Thi thiên 69:22–23
11. Cho nên tôi xin hỏi: Khi người Do-thái vấp ngã thì sự vấp ngã đó có tiêu diệt họ không? Không! Nhưng lỗi lầm của họ mang sự cứu rỗi đến cho người không phải Do-thái để họ ganh tức.