Khải Thị 18:2-18 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)

2. Người la lớn lên rằng:“Thành Ba-by-lôn lớn đã sụp đổ, sụp đổ rồi!Nó đã trở nên sào huyệt của ác quỉvà ngục thất của tà ma,của mọi loài chim dơ bẩnvà của mọi loài vật không sạch.

3. Nó đã bị sụp đổvì mọi dân trên đấtđã uống rượu thịnh nộ của Thượng Đế,nghịch lại sự dâm dục của nó.Nó cũng đã bị sụp đổvì các vua trên đấtđã ăn nằm cùng nó,và các lái buôn trên đất đã làm giàunhờ sự xa hoa của nó.”

4. Rồi tôi nghe một tiếng nữa từ thiên đàng phán xuống rằng:“Hỡi dân ta, hãy ra khỏi thành ấy,để khỏi tham gia vào tội lỗi nó,và tránh thảm họa sẽ đổ xuống trên nó.

5. Tội lỗi nó đã chồng chất cao đến tận trời,vì Thượng Đế không hề quên tội ác nó đã phạm.

6. Xin hãy báo trả cho thành ấynhững gì nó đã làm cho kẻ khác.Xin hãy báo trả gấp đôi điều nó làm.Xin hãy pha sẵn rượu cho nó mạnh gấp hai lần rượu nó pha cho kẻ khác.

7. Nó đã tự tôn vinh và sống xa hoa.Xin hãy cho nó nhiều khốn khổvà đau buồn.Nó tự nhủ,‘Ta là nữ hoàng ngự trên ngôi.Ta không phải đàn bà góa.Ta sẽ không biết buồn bã là gì.’

8. Nên nội trong một ngày,những thảm họa sau đây sẽ đến trên nó:chết chóc, khóc lóc và đói khổ,nó sẽ bị diệt bằng lửa,vì Chúa là Thượng Đế,Đấng xét xử nó có quyền năng vô cùng.”

9. Các vua trên đất là những kẻ đã ăn nằm cùng nó và chia xẻ sự giàu sang nó sẽ thấy khói bốc lên do lửa thiêu đốt nó. Họ sẽ kêu khóc và buồn thảm vì cái chết của nó.

10. Họ sẽ hoảng sợ về sự khốn khổ nó cho nên đứng xa và kêu rằng:“Thật khốn cho ngươi,thành lớn và hùng cường Ba-by-lôn ơi,vì chỉ trong một giờ,sự hình phạt đã đến trên ngươi!”

11. Các lái buôn trên đất sẽ khóc lóc sầu thảm về nó vì nay không còn ai mua hàng hóa của họ nữa—

12. hàng hóa gồm vàng, bạc, nữ trang, ngọc trai, vải gai mịn, vải tím, tơ, vải đỏ; đủ loại gỗ thanh yên và đủ loại đồ làm bằng ngà, gỗ quí, đồng, sắt, và cẩm thạch;

13. quế, gia vị, trầm hương, nhũ hương, mộc dược, rượu, dầu ô-liu, bột mịn, lúa mì, gia súc, chiên cừu, ngựa, xe ngựa, tôi mọi và nhân mạng.

14. Các lái buôn sẽ nói,“Ba-by-lôn ơi, những gì tốt đẹpmà ngươi ao ước đã bị cất khỏi ngươi.Mọi vật giàu có và sang trọng của ngươi đã biến mất.Ngươi sẽ không bao giờ có được những thứ ấy nữa.”

15. Các lái buôn trước kia làm giàu vì bán các món hàng ấy cho nó sẽ sợ hãi vì sự khốn khổ của nó cho nên tránh xa. Họ sẽ khóc lóc buồn thảm

16. và thốt lên:“Thật khốn cho thành lớn!Nó đã mặc vải gai mịn,vải tím và đỏ,nó đeo vàng chói lói,cùng bửu thạch và ngọc trai!

17. Chỉ trong một giờ tất cả những giàu sang đó bị tiêu diệt!”Các thuyền trưởng, hành khách và thủy thủ cùng những người sinh sống bằng nghề biển đều tránh xa khỏi Ba-by-lôn.

18. Khi nhìn thấy khói của thành đó bốc cháy lên, họ khóc lớn, “Chưa hề có thành nào vĩ đại như thành nầy!”

Khải Thị 18