18. Nhưng khi nó chỗi dậy phóng chạy,thì nó chạy rất nhanh,đến nỗi nó cười chê cả ngựa lẫn người cỡi.
19. Gióp ơi, có phải ngươi ban sức mạnh cho ngựavà đặt cái bờm trên lưng nó không?
20. Có phải ngươi khiến cho ngựa nhảy như cào cào không?Nó khịt một tiếng làm ngươi ta hoảng sợ.
21. Nó dậm chân, tận dụng sức lựcvà lao vào chiến trận.
22. Nó coi thường nỗi sợ hãi và không e ngại điều gì;gươm không làm nó hoảng sợ.
23. Bên hông nó, tiếng ống tên nghe lọc cọc,cùng với gươm giáo sáng loáng dưới ánh mặt trời.
24. Nó hăng say phóng trên đất;khi nghe tiếng kèn thổi nó không chịu đứng yên.
25. Khi kèn thổi lên nó hí lớn, ‘A ha!’Nó đánh mùi chiến trường từ xa;Nó nghe tiếng người chỉ huy và tiếng hò la xung trận.
26. Có phải nhờ khôn ngoan ngươi mà chim ó bay đượcvà giương cánh bay về phương Nam?
27. Có phải ngươi ra lệnh cho chim diều hâu bayvà làm tổ trên cao?
28. Nó ở trên các ghềnh đá cao và ngủ ở đó suốt đêm;chỏm đá là nơi trú ẩn an toàn của nó.
29. Từ đó nó tìm mồi;mắt nó rất tinh có thể thấy từ xa.