8. Nhưng tôi đã nghe anh nói;Tôi nghe hết từng tiếng.
9. Anh nói, ‘Tôi trong sạch và vô tội;Tôi vô tội, không có vết dơ nào.
10. Nhưng Thượng Đế đã kiếm cớ tấn công tôi;Ngài đối xử với tôi như kẻ thù.
11. Ngài khoá chân tôi vào xiềng,và theo dõi tôi từng bước.’
12. Nhưng tôi cho anh biết,anh nói vậy không đúng,vì Thượng Đế lớn hơn chúng ta.
13. Tại sao anh trách rằng Thượng Đế có nhiệm vụ phải giải thích mọi điều cho anh?
14. Thượng Đế có nói, đôi khi bằng cách nầy hay cách khácnhưng con người không hiểu được.
15. Ngài nói qua chiêm bao hay dị tượng ban đêm,khi con người ngủ mê, nằm trên giường mình.
16. Ngài nói vào lỗ tai họ,và dùng những lời cảnh cáo làm họ hoảng sợ
17. để họ khỏi làm điều quấy,và để họ khỏi đâm ra tự phụ.
18. Thượng Đế làm như thế để cứu người ta khỏi chết,tránh cảnh diệt vong.
19. Thượng Đế cũng sửa dạycon người đang khi người nằm trên giường đau đớn;khi xương cốt người nhức nhối triền miên.
20. Đau đến nỗi gớm ghét thức ăn, ớn cả mỹ vị.
21. Thân thể người gầy còm đến nỗi chẳng còn gì,xương cốt nhô ra.
22. Người gần chết, và đời người hầu tàn.
23. Nhưng có một thiên sứ đến nói thay cho người,đó là một trong một ngàn thiên sứ,đến bảo người phải làm gì.
24. Thiên sứ sẽ kêu xin ơn trên thương xót và cầu khẩn:‘Xin cứu người khỏi chết.Tôi đã tìm được giá trả thay cho mạng sống người.’
25. Rồi thân thể người được phục hồi như thân thể đứa trẻ.Trở lại giống như thời trai trẻ.