Gióp 30:14-31 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)

14. Chúng nhào đến tôi như chui qua lỗ thủng trong tường,chúng lăn xả đến giữa đống gạch vụn.

15. Tôi bị kinh hoảng vây phủ,Chúng thổi bay danh dự tôi như cơn gió mạnh,và sự an toàn tôi biến đi như mây khói.

16. Bây giờ đời tôi gần tàn,các tháng ngày tôi đầy dẫy khốn khổ.

17. Ban đêm xương cốt tôi đau buốt;cơn nhức nhối không hề dứt.

18. Thượng Đế dùng quyền lớn túm lấy áo quần tôi,và siết cổ áo tôi.

19. Ngài ném tôi vào bùn đất,tôi trở thành bụi đất lẫn tro.

20. Tôi kêu cứu cùng Ngài, Thượng Đế ôi,nhưng Ngài không thèm đáp;Tôi đứng lên nhưng Ngài chỉ nhìn tôi.

21. Ngài đã nổi giận cùng tôi không nương tay;và dùng cánh tay mạnh mẽ của Ngài tấn công tôi.

22. Ngài giật tôi và ném tôi vào gió,rồi quăng tôi lăn lóc trong giông bão.

23. Tôi biết Ngài sẽ kéo tôi đến chỗ chết,đến nơi tất cả các kẻ sống phải đi đến.

24. Hẳn nhiên không ai muốn làm hại người khốn cùng,khi người kêu cứu trong lúc khốn khó.

25. Tôi kêu cứu giùm cho những kẻ đang gặp khốn đốn;Tôi buồn bã thay cho người nghèo khó.

26. Nhưng khi tôi trông mong điều thiện,thì điều ác xảy đến cho tôi;khi tôi tìm ánh sáng thì bóng tối chụp đến.

27. Tôi luôn luôn bực dọc;những ngày đau khổ đang ở trước tôi.

28. Người tôi hóa đen nhưng không phải vì rám nắng.Tôi đứng giữa nơi công cộng kêu cứu.

29. Tôi kết nghĩa anh em với chó hoang và bạn bè với chim đà điểu.

30. Da tôi thâm đen và tróc ra từng lớp,toàn thân tôi nóng bừng lên vì sốt.

31. Đờn cầm tôi lên dây ca bài thiểu não,và tiếng sáo trổi giọng bi ai.”

Gióp 30