14. Chúng bảo Thượng Đế, ‘Hãy để chúng tôi yên!Chúng tôi không muốn biết đến đường lối Ngài.
15. Đấng Toàn Năng là ai mà chúng tôi phải phục vụ?Cầu nguyện với Ngài thì có lợi gì?’
16. Sự thành công của kẻ ác không phải do chúng tạo ra.Sự suy nghĩ của chúng cũng khác tôi.
17. Thế nhưng đèn của kẻ ác bị tắt bao nhiêu lần?Có bao nhiêu lần tai họa đổ trên chúng?Có bao nhiêu lần chúng bị cơn thịnh nộ Thượng Đế trừng phạt?
18. Bao nhiêu lần chúng giống như rơm rạ trước gió,hay trấu bị trận cuồng phong thổi bay đi?
19. Người ta nói, ‘Thượng Đế dành trừng phạt của cha cho con.’Nhưng Thượng Đế nên trừng phạt kẻ ác để chúng biết điều đó.
20. Mắt chúng phải chứng kiến sự diệt vong của mình,và phải chịu hình phạt dưới cơn thịnh nộ của Đấng Toàn Năng.
21. Chúng chẳng lo đến gia đình mà chúng sẽ để lại,khi đời chúng đến chỗ tận cùng.
22. Không ai có thể dạy khôn cho Thượng Đế;Ngài là Đấng xét xử những kẻ có tước vị.
23. Có người qua đời trong khi còn mạnh khoẻ,cảm thấy an toàn và thoải mái.
24. Thân thể được no béo,xương cốt tráng kiện và khoẻ mạnh.
25. Nhưng kẻ khác qua đời khi lòng cay đắng,không hề nếm biết hạnh phúc trên đời.
26. Họ được chôn cất kề bên nhau,và dòi bọ bao phủ họ.
27. Tôi biết rõ tư tưởng các anh,và ý định các anh làm hại tôi.