Gióp 16:13-22 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)

13. Những xạ thủ bắn tên của Ngài vây quanh tôi.Ngài đâm hông tôi không thương tiếc;Ngài đổ mật tôi ra trên đất.

14. Thượng Đế tấn công tôi nhiều lần;Ngài lao vào tôi như chiến sĩ.

15. Tôi đã khâu trên da tôi một lớp vải sô tỏ dấu buồn bựcvà chôn vùi mặt tôi trong bụi đất.

16. Mặt tôi đỏ lên vì than khóc;hai mắt tôi có quầng thâm.

17. Tuy nhiên tay tôi không làm điều gì hung ác,và lời cầu nguyện tôi tinh sạch.

18. Đất ơi, đừng che lấp máu huyết tôi.Hãy để tiếng khóc tôi được mọi người nghe đến!

19. Ngay giờ đây tôi có người bênh vực tôi trên thiên đàng;Đấng bào chữa tôi ngự trên cao.

20. Đấng nói hộ cho tôi là bạn tôi.Mắt tôi nhỏ lệ trước mặt Thượng Đế.

21. Ngài cầu xin Thượng Đế giùm cho một con ngườinhư kẻ biện hộ giùm bạn mình.

22. Chỉ còn có vài năm nữa thôi,rồi tôi sẽ làm cuộc hành trình dài, không trở về.”

Gióp 16