1. Ta suy nghĩ và tìm hiểu những điều đó. Ta thấy rằng Thượng Đế cai quản người công chính và người khôn ngoan cùng những điều họ làm, nhưng không ai biết họ sẽ được yêu hay ghét.
2. Kẻ xấu người tốt đều về chung một đường:người làm phải, kẻ làm quấy, người làm lành,kẻ làm ác, người trong sạch,kẻ dơ bẩn, người hi sinh, kẻ vị kỷ.Việc xảy ra cho người nhân đức,cũng xảy ra cho kẻ có tội,điều xảy ra cho người hứa nguyện với Thượng Đếcũng như kẻ chẳng hứa nguyện gì.
3. Đây là điều tệ hại nhất xảy ra trên đất nầy: Mọi người đều cùng chung số phận. Cho nên trong khi còn sống, tâm trí con người đầy dẫy điều ác và tư tưởng xấu. Sau đó họ nhập bọn với kẻ chết.
4. Nhưng ai còn sống thì còn hi vọng; vì con chó sống hơn con sư tử chết!
5. Người sống biết mình sẽ chết,nhưng kẻ chết chẳng biết gì cả.Người chết không còn nhận được phần thưởng gì,và bị người đời quên lãng.
6. Sau khi qua đời,không ai còn yêu hay ghét hoặc đố kỵ gì.Họ không còn dự phần gìvào những việc xảy ra trên đất.
7. Cho nên hãy ăn và hưởng thụ;hãy uống rượu và vui chơi,vì đó là điều Thượng Đế ban thưởng cho ngươi.
8. Hãy luôn luôn mặc quần áo đẹpvà xức dầu thơm trên đầu.