2. Có lúc sinh,và có lúc tử.Có lúc trồngvà có lúc nhổ.
3. Có lúc giết hạivà có lúc chữa lành.Có lúc hủy phávà có lúc xây dựng.
4. Có lúc khócvà có lúc cười.Có lúc buồn bãvà có lúc nhảy múa.
5. Có lúc ném đávà có lúc thu đá lại.Có lúc ôm ấpvà có lúc ruồng rẫy.
6. Có lúc tìm kiếmvà có lúc thôi tìm.Có lúc giữ đồ vậtvà có lúc ném đồ vật đi.
7. Có lúc xé ráchvà có lúc vá lại.Có lúc im lặngvà có lúc lên tiếng.
8. Có lúc yêuvà có lúc ghét.Có lúc chiến tranhvà có lúc hoà bình.
9. Người ta có được lợi ích gì từ công lao của mình không?
10. Ta thấy công việc nhọc nhằn mà Thượng Đế giao cho con người làm.
11. Thượng Đế cho chúng ta khả năng suy nghĩ về thế gian nầy nhưng chúng ta không thể hiểu hết mọi việc Ngài làm.
12. Cho nên ta thấy tốt nhất là con người vui hưởng công việc của tay mình đang khi còn sống.
13. Vì thế ai có thể ăn uống, vui hưởng công khó mình làm thì đó là ân huệ Ngài cho.