1. Lúc đó vua Ê-xê-chia lâm bệnh nặng gần chết. Nhà tiên tri Ê-sai, con A-mốt đến thăm và bảo, “CHÚA phán như sau: Hãy thu xếp mọi việc vì ngươi sẽ không sống được đâu mà sẽ qua đời.”
2. Ê-xê-chia xoay mặt vào vách và cầu nguyện cùng CHÚA,
3. “CHÚA ôi, xin nhớ rằng tôi đã luôn luôn vâng lời Ngài. Tôi đã hoàn toàn dâng hiến mình cho Ngài và làm điều phải trước mặt Ngài.” Rồi Ê-xê-chia khóc thảm thiết.
4. Sau đó CHÚA bảo Ê-sai:
5. “Hãy đi nói với Ê-xê-chia: ‘CHÚA là Thượng Đế của Đa-vít, tổ tiên ngươi phán như sau: Ta đã nghe lời cầu nguyện ngươi và đã thấy nước mắt ngươi. Cho nên ta sẽ thêm cho đời ngươi mười lăm tuổi nữa.
6. Ta sẽ giải cứu ngươi và thành nầy khỏi tay vua A-xy-ri; ta sẽ bảo vệ thành nầy.
7. CHÚA sẽ thực hiện điều Ngài phán. Đây là dấu hiệu CHÚA tỏ cho ngươi:
8. Bóng mặt trời đã đi xuống bàn trắc ảnh của A-cha, nhưng ta sẽ khiến bóng đó lui lại mười nấc.’” Vậy bóng mặt trời lui lại mười nấc.
9. Sau khi Ê-xê-chia, vua Giu-đa bình phục thì ông viết bài ca nầy:
10. Tôi nói, “Tôi đang ở giữa cuộc đời tôi.Tôi có phải đi xuống cửa sự chết không?Phần còn lại của đời tôi có bị lấy khỏi tôi không?”
11. Tôi thưa, “Tôi sẽ không thấy CHÚA trong đất người sống nữa.Tôi sẽ không thấy những người sống trên đất nữa.
12. Nhà tôi đã bị phá sập và tước đoạt,như lều của kẻ chăn chiên.Đời tôi chấm dứt rồi, như miếng vải của thợ dệt cuốn lạivà bị cắt khỏi khung cửi.Trong một ngày CHÚA đưa tôi đến đường cùng.
13. Suốt đêm tôi kêu khóc thảm thiết.Ngài nghiền nát xương cốt tôi như sư tử.Trong một ngày CHÚA đưa tôi đến đường cùng.