9. Tôi có thể nhìn thấy họ từ đỉnh núi;Tôi thấy họ từ các đồi.Tôi nhìn thấy một dân sống đơn độc,Tự cho mình khác những dân tộc khác.
10. Không ai có thể đếm được dân số của Gia-cốp,cũng không ai đếm được một phần tư của dân Ít-ra-en.Xin cho tôi qua đời như người nhân nghĩa,Cho tôi đồng chung số phận như họ!”
11. Ba-lác bảo Ba-lam, “Ông làm gì vậy? Tôi mời ông đến đây để nguyền rủa kẻ thù tôi mà rốt cuộc ông chỉ chúc phước cho chúng!”
12. Nhưng Ba-lam đáp, “Tôi phải nói những điều CHÚA bảo tôi nói.”
13. Sau đó Ba-lác nói với Ba-lam, “Hãy đi với tôi đến nơi khác để ông có thể thấy họ. Nhưng ông chỉ thấy một phần của họ thôi chớ không thấy hết được. Ở đó ông hãy nguyền rủa họ cho tôi.”
14. Vậy Ba-lác mang Ba-lam đến đồng ruộng Xô-phim trên đỉnh núi Phích-ga. Ở đó Ba-lác xây bảy bàn thờ và dâng một con bò đực và một con chiên đực trên mỗi bàn thờ.
15. Ba-lam bảo Ba-lác, “Ông hãy ở đây gần các của lễ thiêu còn tôi sẽ đi gặp Thượng Đế đằng kia.”
16. CHÚA hiện đến cùng Ba-lam dặn ông những điều phải nói. Rồi Ngài bảo ông, “Hãy trở lại với Ba-lác, nói đúng như thế!”
17. Vậy Ba-lam đi đến nơi mà Ba-lác và các bô lão Mô-áp đang đứng, cạnh các của lễ thiêu. Ba-lác hỏi Ba-lam, “CHÚA nói sao?”
18. Ba-lam liền bảo,“Nầy Ba-lác, hãy đứng lên nghe.Hãy nghe ta, hỡi con trai Xíp-bô.
19. Thượng Đế không phải là loài người nên không nói dối.Ngài không phải là con người nên không đổi ý.Điều gì Ngài phán thì Ngài làm.Điều gì Ngài hứa thì Ngài làm cho thành tựu.
20. Ngài bảo tôi chúc phước cho họ,nên tôi không thể thay đổi phước hạnh.