Châm Ngôn 17:13-28 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)

13. Ai lấy ác báo thiện,sẽ luôn luôn gặp khó khăn trong gia đình.

14. Gây cãi vã chẳng khác nào chỗ nứt trong đập nước,cho nên hãy ngăn chận nó trước khi nó nổ bùng.

15. Chúa rất ghét hai điều sau:phóng thích kẻ có tội và trừng phạt người vô tội.

16. Kẻ dại dù có mua khôn ngoan cũng vô ích,vì nó không ước muốn học hỏi.

17. Bạn bè thương nhau mọi lúc,còn anh em sinh ra để giúp nhau trong cảnh khốn khó.

18. Ai dại dột mới bảo lãnh cho láng giềng.

19. Ai ưa tranh biện thích phạm tội.Ai hay khoác lác rước lấy lôi thôi vào mình.

20. Kẻ có lòng gian ác chẳng thể thành công,kẻ ăn nói phỉnh gạt sẽ gặp lôi thôi.

21. Sinh con dại dột thật đáng buồn;làm cha mẹ của đứa ngu dại chẳng vui sướng gì.

22. Lòng vui mừng là phương thuốc hay,còn tinh thần chán nản làm suy yếu sức khoẻ.

23. Khi kẻ ác nhận của hối lộ,thì công lý cất cánh bay đi.

24. Người thông hiểu luôn tìm sự khôn ngoan,nhưng mắt kẻ ngu dại nhìn mông lung.

25. Con ngu dại gây buồn bực cho cha,là niềm sầu khổ của mẹ.

26. Trừng phạt người vô tội là sai,đánh đập người lãnh đạo lương thiện là quấy.

27. Người khôn ngoan dè dặt trong lời nói,kẻ biết điều mình làm tỏ ra bình thản.

28. Khi im lặng thì kẻ ngu cũng được xem là khôn,nếu làm thinh thì kẻ dại cũng được xem như thông sáng.

Châm Ngôn 17