5. Kẻ ngu dại gạt bỏ lời cha mẹ khuyên răn,nhưng ai chịu nhận sửa dạy là người khôn.
6. Trong nhà người công chính có nhiều của cải,còn kẻ ác chẳng nhận được gì ngoài chuyện lôi thôi.
7. Người khôn dùng lời nói mình rao truyền tri thức,nhưng đầu óc của kẻ ngu dại không thể tin cậy được.
8. Chúa ghét của lễ của kẻ ác dâng lên,nhưng Ngài ưa thích lời cầu khẩn của người ngay thật.
9. Chúa ghét hành vi kẻ ác,nhưng Ngài thích kẻ theo đuổi sự chính trực.
10. Kẻ từ bỏ điều phải sẽ bị trừng phạt nặng nề,Vì kẻ ghét sửa dạy sẽ bị tiêu diệt.
11. CHÚA biết thế giới của kẻ chết,Ngài cũng rõ tư tưởng của kẻ sống.
12. Kẻ kiêu căng không thích được sửa dạy;và chẳng thèm hỏi ý người khôn.
13. Hạnh phúc khiến mặt mũi tươi vui,nhưng buồn rầu khiến tinh thần lụn bại.
14. Người hiểu biết muốn thêm tri thức,còn kẻ ngu dại chỉ thích điều dốt nát.
15. Kẻ khốn khó chịu vất vả mỗi ngày,nhưng lòng vui mừng giống như tiệc tùng không dứt.
16. Thà nghèo khổ mà kính sợ Chúa,hơn là giàu có mà gặp lôi thôi.
17. Thà ăn rau cùng với người yêu thích mình,còn hơn ăn thịt ngon với kẻ ghét mình.
18. Người nóng tính gây chuyện cãi cọ,nhưng ai trầm tĩnh ngăn được cuộc cãi vã.
19. Lối đi của kẻ lười biếng bị gai gốc ngăn chận,còn lối đi của người công chính như đường lộ bằng phẳng.