Ai Ca 4:9-17 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)

9. Những kẻ bị giết trong chiến tranhcòn may hơn những kẻ bị chết đói.Họ chết đói trong đau khổ,vì ruộng nương không sản xuất ra thực phẩm nữa.

10. Những người đàn bà nấu con cái mình.Chúng trở thành thức ănkhi dân ta bị tiêu diệt.

11. CHÚA đã đổ hết thịnh nộ Ngài;trút cơn giận lớn của Ngài ra.Ngài phóng hỏa Giê-ru-sa-lem,thiêu rụi nó đến tận nền.

12. Các vua trên đất và dân cư trên thế giới không tin rằngcác kẻ thù nghịch có thể đặt chân vào cổng thành Giê-ru-sa-lem.

13. Điều đó xảy ra vì các nhà tiên tri phạm tộivà các thầy tế lễ làm điều ác.Họ chém giết những người làm điều thiện trong thành.

14. Họ lang thang trong đường phốnhư thể bị mù lòa.Mình mẩy họ vấy máu,không ai dám đụng đến quần áo họ.

15. Dân chúng quát, “Hỡi những kẻ dơ bẩn, hãy đi chỗ khác!”“Đi nơi khác, đi đi! Đừng đụng đến chúng ta!”Vì thế họ chạy đi và lang thang.Thậm chí các dân khác cũng nói, “Không được ở đây.”

16. Chính CHÚA đã phân tán họkhông còn lo cho họ nữa.Không ai tôn trọng các thầy tế lễ,hay kính nể các bô lão.

17. Ngoài ra, mắt chúng ta đã mòn mỏi,trông chờ vào một sự cứu giúp không bao giờ đến.Từ các vọng canh chúng ta trông chừng,mong có dân nào đến cứu chúng ta.

Ai Ca 4