11. Mà rằng: Ta sẽ ban cho ngươi xứ Ca-na-an, Là phần sản nghiệp các ngươi;
12. Lúc ấy họ chỉ là một số ít người, Không đông đảo và làm khách lạ trong xứ,
13. Đi từ dân nầy đến dân kia, Từ nước nầy qua nước khác.
14. Ngài không cho ai hà hiếp họ; Ngài trách các vua vì cớ họ,
15. Mà rằng: Đừng đụng đến kẻ chịu xức dầu ta, Chớ làm hại các đấng tiên tri ta.
16. Ngài khiến cơn đói kém giáng trong xứ, Và cất hết cả lương thực.
17. Ngài sai một người đi trước Y-sơ-ra-ên, Là Giô-sép bị bán làm tôi mọi.
18. Người ta cột chân người vào cùm, Làm cho người bị còng xiềng,
19. Cho đến ngày điều người đã nói được ứng nghiệm: Lời của Đức Giê-hô-va rèn thử người.
20. Vua sai tha Giô-sép; Đấng cai trị các dân giải-tha người.
21. Vua lập người làm quản gia, Làm quan cai trị hết thảy tài sản mình,
22. Đặng mặc ý người trói buộc quần thần, Và lấy sự khôn ngoan dạy dỗ các trưởng lão.
23. Bấy giờ Y-sơ-ra-ên cũng vào Ê-díp-tô; Gia-cốp ngụ tại trong xứ Cham.
24. Đức Giê-hô-va làm cho dân sự Ngài thêm nhiều, Khiến họ mạnh mẽ hơn kẻ hà hiếp họ.
25. Đoạn Ngài đổi lòng người Ê-díp-tô đặng chúng nó ghét dân sự Ngài, Lập mưu hại các tôi tớ Ngài.
26. Ngài sai Môi-se tôi tớ Ngài, Và A-rôn mà Ngài đã chọn.