20. Vả, Nô-ê khởi cày đất và trồng nho.
21. Người uống rượu say, rồi lõa thể ở giữa trại mình.
22. Cham là cha Ca-na-an, thấy sự trần truồng của cha, thì ra ngoài thuật lại cùng hai anh em mình.
23. Nhưng Sem và Gia-phết đều lấy áo choàng vắt trên vai mình, đi thùi lui đến đắp khuất thân cho cha; và bởi họ xây mặt qua phía khác, nên chẳng thấy sự trần truồng của cha chút nào.
24. Khi Nô-ê tỉnh rượu rồi, hay được điều con thứ hai đã làm cho mình,
25. bèn nói rằng: Ca-na-an đáng rủa sả! Nó sẽ làm mọi cho các tôi tớ của anh em nó.
26. Người lại nói rằng: Đáng ngợi khen Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của Sem thay; Ca-na-an phải làm tôi cho họ!
27. Cầu xin Đức Chúa Trời mở rộng đất cho Gia-phết, cho người ở nơi trại của Sem; còn Ca-na-an phải làm tôi của họ.
28. Sau khi lụt, Nô-ê còn sống ba trăm năm mươi năm.
29. Vậy, Nô-ê hưởng thọ được chín trăm năm mươi tuổi, rồi qua đời.