17. Khi người ta lấy gươm đâm nó, gươm chẳng hiệu chi, Dẫu cho giáo, cái đọc, hay là lao phóng cũng vậy.
18. Nó coi sắt khác nào rơm cỏ, Và đồng như thể cây mục.
19. Mũi tên không làm cho nó chạy trốn; Đá trành với nó khác nào cây rạ,
20. Nó cũng xem gậy như rạ, Cười nhạo tiếng vo vo của cây giáo.
21. Dưới bụng nó có những miểng nhọn, Nó dường như trương bừa trên đất bùn.
22. Nó làm cho vực sâu sôi như một cái nồi; Khiến biển trở thành như hũ dầu xức,