15. Trái tim nó cứng như đá, Cứng khác nào thớt cối dưới.
16. Khi nó chổi dậy, các kẻ anh hùng đều run sợ; Vì bắt kinh hãi nên chạy trốn đi.
17. Khi người ta lấy gươm đâm nó, gươm chẳng hiệu chi, Dẫu cho giáo, cái đọc, hay là lao phóng cũng vậy.
18. Nó coi sắt khác nào rơm cỏ, Và đồng như thể cây mục.
19. Mũi tên không làm cho nó chạy trốn; Đá trành với nó khác nào cây rạ,
20. Nó cũng xem gậy như rạ, Cười nhạo tiếng vo vo của cây giáo.
21. Dưới bụng nó có những miểng nhọn, Nó dường như trương bừa trên đất bùn.
22. Nó làm cho vực sâu sôi như một cái nồi; Khiến biển trở thành như hũ dầu xức,
23. Và bỏ lại sau nó đường cày đi sáng sủa; Người ta có lẽ tưởng rằng vực sâu là tóc bạc.
24. Tại thế thượng, chẳng có vật chi giống như nó; Nó được dựng nên để không sợ gì hết.
25. Nó nhìn xem các vật cao lớn; Nó làm vua của các loài thú kiêu ngạo.