4. Nếu ngươi chưa bán ruộng đó, há chẳng phải là của ngươi sao? Khi bán rồi, giữ giá đó há chẳng được sao? Điều đó nhập vào lòng ngươi thế nào? Ấy chẳng phải ngươi nói dối loài người, bèn là nói dối Đức Chúa Trời.
5. A-na-nia nghe nói bấy nhiêu lời, thì ngã xuống và tắt hơi; phàm người nào hay điều đó đều sợ hãi quá đỗi.
6. Nhưng các gã trẻ tuổi đứng dậy khâm liệm thây người và đem đi chôn.
7. Khỏi đó độ ba giờ, vợ người bước vào, vốn chưa hề biết việc mới xảy đến.