10. E người lạ được no nê hóa tài con, Và công lao con về nhà kẻ ngoại;
11. Kẻo đến cuối cùng con phải rên siết, Vì thịt và thân thể con đã bị hao mòn,
12. Rồi con nói rằng: Cớ sao tôi ghét lời khuyên dạy, Và lòng tôi khinh bỉ sự quở trách?
13. Nhân sao tôi không vâng theo tiếng giáo sư tôi, Và chẳng nghiêng tai qua lời của người dạy dỗ tôi?
14. Tại giữa dân sự và hội chúng, Tôi thiếu điều bị sa vào các thứ tai họa.
15. Hãy uống nước hồ con chứa, Và nước chảy trong giếng con.
16. Các nguồn của con há nên tràn ra ngoài đường, Và các suối của con tuôn nơi phố chợ sao?
17. Nó khá về một mình con, Chớ thông dụng nó với người ngoại.
18. Nguyện nguồn mạch con được phước; Con hãy lấy làm vui thích nơi vợ con cưới buổi đang thì,
19. Như nai cái đáng thương, và hoàng dương có duyên tốt, Nguyện nương long nàng làm thỏa lòng con luôn luôn, Và ái tình nàng khiến cho con say mê mãi mãi.