1. Hỡi con, hãy chăm chỉ về sự khôn ngoan ta, Khá nghiêng tai qua nghe lời thông sáng ta;
2. Để con gìn giữ sự dẽ dặt, Và môi con bảo tồn sự tri thức.
3. Vì môi kẻ dâm phụ đặt ra mật, Và miệng nó dịu hơn dầu;
4. Nhưng rốt lại đắng như ngải cứu, Bén như gươm hai lưỡi.
5. Chân nó xuống chốn chết; Bước nó đụng đến âm phủ.
6. Nó không tìm đặng con đường bằng thẳng của sự sống; Các lối nó lầm lạc, song nó chẳng biết đến.
7. Vậy bây giờ, hỡi các con, hãy nghe ta; Chớ lìa bỏ các lời của miệng ta.
8. Hãy dời đường con cách xa khỏi nó, Đừng lại gần cửa nhà nó;