17. Sắt mài nhọn sắt. Cũng vậy người bổ dưỡng diện mạo bạn hữu mình.
18. Ai săn sóc cây vả, sẽ ăn trái nó; Và kẻ nào hầu chủ mình ắt được tôn trọng.
19. Mặt dọi mặt trong nước thế nào, Lòng người đối với người cũng thế ấy.
20. Con mắt loài người chẳng hề chán, Cũng như âm phủ và vực sâu không hề đầy vậy.
21. Lò thử bạc, dót thử vàng; Còn sự khen ngợi thử loài người.
22. Dầu con dùng chầy giã mà giã kẻ ngu dại trong cối Chung lộn với gạo, Thì sự điên dại nó cũng không lìa khỏi nó.
23. Hãy rán biết cảnh trạng bầy chiên con, Và lo săn sóc các đoàn bò của con;
24. Vì sự giàu có không lưu tồn mãi mãi, Và mũ triều thiên há còn đến đời đời sao?
25. Cỏ khô đã mất đi, cỏ non bèn mọc ra, Và người ta thâu nhập rau cỏ núi.
26. Lông chiên con dùng làm áo xống cho con, Giá dê đực dùng mua đồng ruộng.
27. Sữa dê có đủ làm đồ ăn cho con, Cho người nhà con, và đặng nuôi lấy các con đòi của con.