Thi Thiên 77:3-9 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

3. Con nhớ đến Đức Chúa Trời và bồn chồn, than thở;Tâm linh con nao sờn. (Sê-la)

4. Chúa giữ mí mắt con mở ra;Con bị bối rối, không nói nên lời.

5. Con suy nghĩ về những ngày xưaVà các năm đã qua.

6. Ban đêm con nhớ lại bài hát của con;Con suy ngẫm trong lòng và tâm linh con băn khoăn tự hỏi:

7. “Chúa sẽ từ bỏ đến đời đời ư?Ngài chẳng còn ban ơn nữa sao?

8. Sự nhân từ của Ngài chấm dứt mãi mãi ư?Lời hứa của Ngài vĩnh viễn không còn nữa sao?

9. Đức Chúa Trời quên làm ơn sao?Trong cơn giận, Ngài đóng chặt lòng thương xót ư?” (Sê-la)

Thi Thiên 77