6. Nhưng Ta nói với các ngươi, tại đây, có một Đấng cao trọng hơn cả đền thờ.
7. Nếu các ngươi hiểu được ý nghĩa của câu nầy: ‘Ta muốn lòng thương xót, chứ không phải sinh tế’ thì các ngươi đã không lên án người vô tội;
8. vì Con Người là Chúa của ngày sa-bát.”
9. Đức Chúa Jêsus rời nơi đó, đi vào nhà hội.
10. Tại đó, có người teo một bàn tay. Họ hỏi Ngài rằng: “Trong ngày sa-bát có được phép chữa bệnh không?” Họ hỏi thế, để có thể tố cáo Ngài.
11. Ngài phán với họ: “Ai trong các ngươi có một con chiên bị ngã xuống hố trong ngày sa-bát mà lại không kéo nó lên sao?
12. Huống chi con người còn quý hơn chiên biết chừng nào! Vậy, trong ngày sa-bát được phép làm điều lành.”
13. Rồi Ngài phán với người teo tay: “Hãy giơ tay ra!” Người ấy giơ tay ra, thì tay được lành như tay kia.
14. Những người Pha-ri-si đi ra, bàn mưu chống Ngài và tìm cách giết Ngài.
15. Nhưng Đức Chúa Jêsus biết điều ấy, nên lánh khỏi chỗ đó. Có nhiều người theo Ngài, và Ngài chữa lành tất cả.