8. “Thật anh đã nói vào tai tôi,Tôi đã nghe chính lời anh nói rằng:
9. ‘Tôi trong sạch, không làm gì sai phạm;Tôi vô tội, không chất chứa gian ác trong lòng.
10. Nhưng Đức Chúa Trời tìm dịp hại tôi,Xem tôi như kẻ thù của Ngài;
11. Ngài cùm chân tôi lại,Và canh chừng đường lối tôi.’
12. Tôi xin thưa rằng, trong vấn đề nầy anh đã sai rồi,Vì Đức Chúa Trời vĩ đại hơn loài người.
13. Tại sao anh tranh luận với Ngài?Ngài đâu có cần giải thích mọi việc Ngài làm.
14. Vì Đức Chúa Trời phán dạy cách nầy hay cách khác,Nhưng con người không để ý đến.
15. Có thể trong chiêm bao, trong dị tượng ban đêm,Lúc người ta ngủ mê,Khi đang say giấc trên giường mình;
16. Bấy giờ, Ngài mở tai cho loài người,Niêm phong những lời giáo huấn,
17. Để kéo loài người khỏi điều họ toan làm,Và giữ họ khỏi thói kiêu căng;
18. Để cứu linh hồn họ khỏi vực thẳm,Và mạng sống họ khỏi gươm đao.
19. Loài người bị sửa phạt, đau đớn trên giường mình,Xương cốt run rẩy triền miên.