28. Hỡi dân cư Mô-áp,Hãy lìa bỏ thành thị và ẩn mình trong hốc đá;Hãy như chim bồ câuLàm tổ trên miệng vực thẳm.
29. Chúng ta có nghe về tính kiêu ngạo của Mô-áp —Nó vô cùng kiêu ngạo —Về thói xấc xược, kiêu căng, ngạo mạn,Và lòng tự cao tự đại của nó.”
30. Đức Giê-hô-va phán:“Ta biết tính xấc láo của nó,Những lời khoác lác rỗng tuếchVà những việc sai trái của nó.
31. Do đó, Ta khóc thương cho Mô-áp,Vì cả dân Mô-áp mà kêu la.Người ta khóc than cho dân Kiệt Hê-rết.
32. Hỡi cây nho Síp-ma,Ta khóc cho ngươi nhiều hơn khóc Gia-ê-xe!Các nhánh ngươi vượt qua biển,Đến tận biển Gia-ê-xe.Kẻ hủy diệt đã đếnCướp đi trái mùa hạ và mùa nho của ngươi.