10. Hỡi con gái Ta-rê-si, hãy đi xuyên qua đất ngươi,Như lưu vực sông Nin;Không còn sự trói buộc nào nữa.
11. Đức Giê-hô-va đã giơ tay Ngài trên biển,Làm cho các vương quốc rúng động.Ngài đã truyền lệnh về Ca-na-an:Phải phá hủy đồn lũy nó.
12. Ngài phán:“Hỡi con gái Si-đôn, là trinh nữ bị áp bức,Ngươi sẽ chẳng còn vui mừng nữa!Hãy mau chạy sang xứ Kít-tim!Nhưng tại đó ngươi cũng sẽ không được an thân.”
13. Hãy xem đất của người Canh-đê! Ở đây không còn dân nữa. Người A-si-ri đã làm cho nó thành chỗ ở của dã thú. Chúng đã dựng tháp, vây thành, phá hủy cung điện, và làm cho nó thành ra đống đổ nát.
14. Hỡi tàu bè Ta-rê-si, hãy than khóc!Vì đồn lũy các ngươi đã bị phá hủy rồi.
15. Lúc ấy, thành Ty-rơ sẽ bị quên lãng trong bảy mươi năm, tức là một đời vua. Sau bảy mươi năm ấy, Ty-rơ sẽ như bài ca của kỹ nữ:
16. “Hỡi kỹ nữ bị lãng quên kia!Hãy lấy đàn hạc dạo quanh thành phố,Đàn cho thật hay, hát cho thật nhiềuĐể người ta nhớ đến ngươi!”