14. Khi Sau-lơ sai người đến bắt Đa-vít thì nàng nói: “Chàng bị bệnh.”
15. Sau-lơ lại sai người đến xem Đa-vít ra sao, và bảo: “Cứ để hắn trên giường và khiêng đến cho ta để ta giết hắn.”
16. Vậy, những sứ giả đi đến đó, thấy tượng thần trên giường, đầu phủ một tấm lông dê.
17. Sau-lơ nói với Mi-canh: “Sao con lừa dối cha để cho kẻ thù của cha trốn thoát như thế?” Mi-canh thưa với Sau-lơ: “Anh ấy có dọa con: ‘Hãy để cho anh đi, nếu không, anh sẽ giết em!’”
18. Vậy, Đa-vít trốn thoát và đến Ra-ma thuật cho Sa-mu-ên mọi điều Sau-lơ đã làm cho mình. Sau đó, ông cùng Sa-mu-ên đến ở tại Na-giốt.
19. Có người báo cho Sau-lơ rằng: “Kìa, Đa-vít ở tại Na-giốt thuộc Ra-ma.”
20. Sau-lơ sai người đi bắt Đa-vít, nhưng khi họ thấy một đoàn tiên tri, do Sa-mu-ên dẫn đầu, đang nói tiên tri thì Thần của Đức Chúa Trời ngự trên họ, và họ cũng nói tiên tri.
21. Người ta báo cho Sau-lơ hay; ông sai những người khác, và họ cũng nói tiên tri. Sau-lơ lại sai người đi lần thứ ba, và họ cũng lại nói tiên tri nữa.
22. Lúc nầy, Sau-lơ thân hành đến Ra-ma, tới một cái giếng lớn ở Sê-cu, và hỏi: “Sa-mu-ên và Đa-vít ở đâu?” Có người trả lời: “Hai người đang ở Na-giốt thuộc Ra-ma.”
23. Vậy, vua đi đến Na-giốt thuộc Ra-ma. Thần của Đức Chúa Trời cũng ngự trên vua, và vua vừa đi vừa nói tiên tri cho đến khi tới Na-giốt thuộc Ra-ma.
24. Vua cởi trần, cũng nói tiên tri trước mặt Sa-mu-ên, rồi cứ ở trần như vậy nằm dưới đất trọn ngày và đêm đó. Vì thế, có câu tục ngữ: “Sau-lơ cũng thuộc vào hàng các nhà tiên tri sao?”