6. Ngay hôm ấy, Pha-ra-ôn ban lệnh này cho các cai nô và các đốc công:
7. “Đừng cấp rơm cho dân làm gạch như trước nữa; để chúng tự đi kiếm rơm lấy.
8. Nhưng vẫn bắt chúng phải làm đủ số lượng gạch như trước chớ không được giảm bớt mức sản xuất.
9. Phải bắt chúng làm việc thật nặng nề để chúng đừng để ý đến những lời dối trá.”
10. Các cai nô và đốc công đi ra nói với dân rằng: “Đây là lệnh của Pha-ra-ôn: ‘Ta sẽ không cấp rơm như trước nữa.
11. Mỗi người phải tự đi kiếm rơm ở đâu thì đi, nhưng không được giảm bớt mức sản xuất.’ ”
12. Dân chúng phân tán đi ra khắp Ai-cập để kiếm rạ thay cho rơm.
13. Các cai nô cứ đốc thúc: “Mỗi ngày phải làm cho xong phần việc, như khi được cấp rơm vậy.”
14. Những trưởng toán người Y-sơ-ra-ên do các cai nô chỉ định bị họ đánh đập và hạch sách: “Sao hôm qua và hôm nay các anh không sản xuất đúng mức ấn định như trước?”
15. Các trưởng toán người Y-sơ-ra-ên đến kêu van với Pha-ra-ôn: “Sao bệ hạ đối xử với các tôi tớ của bệ hạ như vậy?
16. Chúng tôi không được cấp rơm nhưng vẫn cứ nhận được lệnh ‘Làm gạch đi!’ Tôi tớ của bệ hạ bị đánh đập, nhưng lỗi là lỗi của dân của bệ hạ.”
17. Pha-ra-ôn đáp: “Làm biếng! Các anh là bọn làm biếng! Vì vậy mà các anh cứ đòi ‘Xin cho chúng tôi đi dâng tế lễ cho CHÚA.’