35. Y-sác đáp: “Em con đã vào đây gạt cha nên đã cướp các lời chúc lành cho con rồi!”
36. Ê-sau cay đắng nói: “Hèn chi người ta gọi nó là ‘Thằng lường gạt’. Nó đã cướp quyền trưởng nam của con, bây giờ nó lại đánh cắp phước lành của con nữa! Cha ơi, cha còn dành cho con ít phước lành nào không?”
37. Y-sác đáp: “Cha đã lập nó làm chủ con, cha đã cho các anh em họ hàng làm tôi tớ nó. Ta đã cho nó lúa và rượu mới. Vậy cha có thể làm gì cho con đây?”
38. Ê-sau năn nỉ: “Cha chỉ có một phước lành thôi sao? Cha ơi, xin cha cũng ban phước cho con.” Ê-sau khóc lóc.
39. Y-sác nói: “Con sẽ ở một nơi Cằn cỗi, khô hạn, Thiếu sương móc từ trời.
40. Nhưng con sẽ dùng lưỡi gươm chiến đấu để sống còn. Con phải phục dịch em con một thời gian Nhưng về sau con sẽ Chống đối Và thoát ách nó.”
41. Từ đó, Ê-sau căm ghét Gia-cốp vì Gia-cốp đã cướp phước lành của mình. Ê-sau tự nhủ: “Cha ta gần qua đời rồi; bấy giờ ta sẽ giết Gia-cốp!”
42. Có người thuật lại các lời của Ê-sau cho bà Rê-bê-ca. Bà sai gọi Gia-cốp đến, và bảo: “Nầy, Ê-sau định giết con.
43. Bây giờ, con nghe lời mẹ, trốn qua nhà La-ban, cậu con ở Cha-ran.
44. Con cứ ở đó cho đến khi nào anh con nguôi giận
45. và quên đi việc con đã làm, lúc đó mẹ sẽ tin cho con biết mà trở về nhà; không lẽ mẹ phải mất cả hai đứa con trong một ngày sao?”
46. Bà Rê-bê-ca nói với chồng: “Tôi đã chán ngấy mấy cô dâu người Hếch. Nếu Gia-cốp cưới phải một cô vợ người Hếch như thế trong xứ, thì tôi thà chết còn hơn!”