Sáng 21:22-34 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

22. Lúc ấy, vua A-bi-mê-léc và Phi-côn người chỉ huy quân lực của vua, nói với Áp-ra-ham: “Đức Chúa Trời có ở với ông trong mọi việc ông làm.

23. Bây giờ hãy thề với tôi trước Đức Chúa Trời rằng ông sẽ không lừa gạt tôi, con tôi hay dòng dõi tôi. Hãy đối xử tử tế với tôi và với xứ ông đến cư ngụ như tôi đã đối xử với ông.”

24. Áp-ra-ham đáp: “Tôi xin thề.”

25. Rồi Áp-ra-ham than phiền với A-bi-mê-léc về vụ cái giếng nước mà bầy tôi của vua đã chiếm đoạt.

26. A-bi-mê-léc đáp: “Tôi không biết ai đã làm việc này. Ông không nói cho tôi, và tôi cũng không nghe nói cho đến bữa nay.”

27. Áp-ra-ham đem hiến chiên bò cho A-bi-mê-léc và hai người lập hòa ước.

28. Áp-ra-ham để riêng ra bảy con chiên tơ trong bầy.

29. A-bi-mê-léc hỏi: “Ông để bảy con chiên đó riêng ra làm gì vậy?”

30. Áp-ra-ham đáp: “Xin vua hãy nhận bảy con chiên này nơi tay tôi để làm chứng là tôi đã đào cái giếng này.”

31. Do đó người ta gọi chỗ này là Biệt-sê-ba, vì tại đó hai người đã thề với nhau.

32. Sau khi kết ước với nhau tại Biệt-sê-ba, A-bi-mê-léc và tướng Phi-côn lên đường về xứ Phi-li-tin.

33. Áp-ra-ham trồng một cây me tại Biệt-sê-ba và tại đó ông cầu khẩn danh CHÚA, Đức Chúa Trời đời đời.

34. Áp-ra-ham kiều ngụ lâu ngày trong xứ Phi-li-tin.

Sáng 21