4. Chắc chắn là không. Đức Chúa Trời vẫn chân thật dù mọi người đều giả dối, như có chép: “Hầu cho Chúa được công nhận là công chính khi Ngài phán Và đắc thắng khi Ngài phán xét.”
5. Nhưng nếu sự bất chính của chúng ta làm tỏ rạng sự công chính của Đức Chúa Trời thì chúng ta sẽ nói làm sao? Có phải Đức Chúa Trời bất công khi Ngài giáng thịnh nộ trên chúng ta không? (Tôi nói theo lối người đời.)
6. Chắc chắn là không. Nếu vậy làm sao Đức Chúa Trời phán xét thế gian được?
7. Nhưng nếu chân lý của Đức Chúa Trời nhờ sự nói dối của tôi làm gia tăng vinh quang cho Ngài thì tại sao tôi còn bị xử như người có tội?
8. Sao không nói như một số người đã vu khống chúng tôi, quả quyết là chúng tôi nói: “chúng ta cứ làm điều ác để có thể đem lại điều lành.” Những kẻ nói như thế là đáng bị hình phạt lắm.
9. Vậy thì sao? Chúng ta có gì trổi hơn không? Hoàn toàn không; vì chúng tôi đã tuyên bố rằng người Do Thái lẫn người Hy Lạp, tất cả đều ở dưới quyền tội lỗi.
10. Như có chép: “Chẳng có ai công chính cả, dù một người cũng không. Chẳng có ai hiểu biết.
11. Chẳng có ai tìm kiếm Đức Chúa Trời; Tất cả đều lầm lạc, Đều trở thành vô ích;
12. Chẳng ai làm điều lành, Không được lấy một người.
13. Cổ họng chúng như huyệt mả mở toang, Lưỡi chúng lừa dối, Dưới môi chúng chứa nọc rắn độc;
14. Miệng chúng nó đầy nguyền rủa và cay đắng;
15. Chân chúng nó mau lẹ làm đổ máu,