30. Làm sao một người đuổi cả ngàn, Hai người rượt mười ngàn người trốn chạy, Nếu CHÚA là vầng đá không bán anh chị em, Không nạp anh chị em cho kẻ thù?
31. Chính quân thù cũng phải thú nhận: Hòn đá che chở chúng nó đâu sánh nổi Vầng Đá chúng ta.
32. Quân thù là cây nho mọc ở Sô-đôm, Trong cánh đồng Gô-mô-rơ. Trái nho họ chứa đầy chất độc, Chùm nho họ toàn những đắng cay.
33. Rượu nho họ là nọc rắn, Nọc độc chết người của rắn hổ mang.
34. CHÚA phán: “Này Ta ghi nhớ mọi sự, Và giữ trong kho báu của Ta?
35. Vì báo ứng là phần của Ta, Ta sẽ báo đáp, Đúng thời điểm chân chúng nó ngả nghiêng, Ngày tai họa của chúng đã gần, Cảnh diệt vong vụt đến rất nhanh.”
36. CHÚA sẽ xét xử dân Ngài, Xót thương các tôi tớ Ngài, Khi Chúa thấy sức họ kiệt quệ, Nô lệ, tự chủ chẳng còn lại một ai.
37. Chúa sẽ hỏi: “Nào thần chúng nó ở đâu? Vầng đá chúng nó trú ẩn,
38. Các thần ăn mỡ lễ vật chúng nó dâng lên, Và uống rượu lễ quán, bây giờ đâu cả? Sao không đứng lên giúp đỡ, Sao không che chở bảo toàn?
39. Hãy nhìn xem, chính Ta là Đức Chúa Trời, Ngoài Ta ra, không có thần nào khác. Ta khiến chết, Ta bảo tồn mạng sống, Ta đánh bị thương và Ta cũng chữa lành, Nào có ai giải thoát khỏi tay Ta.
40. Ta đưa tay chỉ trời và công bố: ‘Thật như Ta hằng sống đời đời,’
41. Khi đã mài lưỡi gươm sáng loà, Tay nắm gươm Ta ngồi toà xét xử, Báo ứng thù nghịch, Báo trả những ai vẫn thù ghét Ta.
42. Mũi tên Ta say máu, Lưỡi gươm Ta ăn thịt, Máu của thương binh lẫn tù nhân, Chặt đầu tóc dài của quân địch.”
43. Muôn nước ơi! Hãy vui lên cùng dân Chúa, Chúa sẽ báo trả huyết của tôi tớ Ngài, Chúa sẽ báo ứng quân thù, Tha tội cho dân Chúa và cho lãnh thổ Ngài.
44. Môi-se và Giô-suê, con trai của Nun, đọc tất cả những lời của bài ca này cho toàn dân nghe.