27. Nhưng e ngại kẻ thù kia chế nhạo, Và cừu địch cũng sẽ hiểu lầm, Cho rằng: ‘Nhờ tay ta nên ta đắc thắng, Chứ CHÚA đâu có nhúng tay vào.’ ”
28. Anh chị em là một dân không hiểu biết, Thiếu sáng suốt.
29. Nếu khôn ngoan, anh chị em đã hiểu điều này Và ý thức chung cuộc ra sao.
30. Làm sao một người đuổi cả ngàn, Hai người rượt mười ngàn người trốn chạy, Nếu CHÚA là vầng đá không bán anh chị em, Không nạp anh chị em cho kẻ thù?
31. Chính quân thù cũng phải thú nhận: Hòn đá che chở chúng nó đâu sánh nổi Vầng Đá chúng ta.
32. Quân thù là cây nho mọc ở Sô-đôm, Trong cánh đồng Gô-mô-rơ. Trái nho họ chứa đầy chất độc, Chùm nho họ toàn những đắng cay.
33. Rượu nho họ là nọc rắn, Nọc độc chết người của rắn hổ mang.
34. CHÚA phán: “Này Ta ghi nhớ mọi sự, Và giữ trong kho báu của Ta?
35. Vì báo ứng là phần của Ta, Ta sẽ báo đáp, Đúng thời điểm chân chúng nó ngả nghiêng, Ngày tai họa của chúng đã gần, Cảnh diệt vong vụt đến rất nhanh.”