8. Hỡi kẻ thù tôi, chớ vội mừng vì cớ tôi. Dù tôi ngã, tôi sẽ chổi dậy, Dù tôi ngồi trong bóng tối, CHÚA là ánh sáng của tôi.
9. Tôi phải gánh chịu cơn phẫn nộ của CHÚA, Vì tôi có phạm tội cùng Ngài, Cho đến khi Ngài biện hộ cho tôi, Và xét lẽ phải cho tôi. Ngài sẽ đem tôi ra ánh sáng, Tôi sẽ vui mừng nhìn thấy Ngài giải cứu tôi.
10. Xin cho kẻ thù tôi nhìn thấy điều ấy, Để rồi sự xấu hổ bao trùm nó, Vì nó đã chế nhạo tôi: “CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi đâu rồi?” Mắt tôi sẽ nhìn nó hả hê; Này, nó sẽ bị chà đạp Như bùn ngoài đường phố.
11. Trong ngày xây lại tường đá, Trong ngày ấy, ranh giới ngươi sẽ mở rộng.
12. Trong ngày ấy, dân ngươi sẽ trở về cùng ngươi, Từ A-si-ri đến Ai-cập, Từ Ai-cập đến sông Ơ-phơ-rát, Từ biển này đến biển kia, Từ núi này đến núi nọ,
13. Nhưng các nước khác sẽ trở nên hoang vu, Vì dân cư các nước ấy sẽ gặt hái hậu quả việc ác họ làm.
14. Cầu xin Ngài dùng cây trượng chăn dắt dân Ngài, Là bầy chiên thuộc riêng về Ngài. Họ sống riêng biệt trên rừng, Giữa vùng đất phì nhiêu. Xin cho họ vui hưởng đồng cỏ Ba-san và Ga-la-át, Như thời xưa cũ.
15. Như trong ngày ngươi ra khỏi xứ Ai-cập, Ta sẽ cho ngươi thấy những việc diệu kỳ.
16. Các nước khác sẽ thấy và xấu hổ Về toàn bộ sức mạnh chúng. Chúng sẽ đặt tay che miệng, Và tai chúng nó sẽ điếc.