23. Đức Giê-su vào nhà người quản lý; Ngài thấy mấy người thổi sáo nhà đám và đám đông đang xôn xao.
24. Ngài bảo: “Ra ngoài đi! Đứa bé này không chết đâu, nhưng nó đang ngủ.” Họ chế nhạo Ngài.
25. Khi đám đông bị đuổi ra ngoài, Ngài đến cầm tay em bé, thì nó ngồi dậy.
26. Tin này đồn ra khắp vùng đó.
27. Khi Đức Giê-su rời khỏi chỗ đó, có hai người mù theo sau kêu lớn: “Con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng con!”
28. Khi vào nhà, hai người mù đến gần Ngài. Ngài hỏi: “Các con có tin rằng Ta làm được việc này không?” Họ trả lời: “Thưa Chúa, chúng con tin.”
29. Ngài sờ mắt họ và phán: “Hãy sáng mắt như các con đã tin.”
30. Mắt họ được sáng. Đức Giê-su nghiêm nghị dặn: “Nầy, đừng cho ai biết việc nầy.”
31. Nhưng họ đi ra và đồn về Ngài khắp vùng đó.
32. Khi họ vừa đi khỏi, người ta đem cho Ngài một người câm bị quỷ ám.
33. Khi quỷ bị đuổi ra, người câm nói được. Dân chúng ngạc nhiên kêu lên: “Chưa bao giờ có việc như thế này xảy ra trong Y-sơ-ra-ên.”