4. và nói: “Tôi đã phạm tội phản bội, làm người vô tội phải đổ máu.” Nhưng họ đáp: “Việc đó can hệ gì đến chúng ta? Việc của anh mặc anh.”
5. Giu-đa ném bạc vào đền thờ, trở ra và đi thắt cổ.
6. Nhưng các thượng tế lượm các miếng bạc ấy rồi nói: “Không nên bỏ bạc này vào kho của đền thờ vì đây là tiền máu.”
7. Họ bàn với nhau dùng số bạc ấy mua thửa ruộng của người thợ gốm để làm nơi chôn cất ngoại kiều.
8. Cho nên đến nay ruộng ấy vẫn được gọi là Ruộng Máu.
9. Như thế lời tiên tri Giê-rê-mi được ứng nghiệm: “Họ đã lấy ba chục miếng bạc, là giá con cái Y-sơ-ra-ên đã định trên Ngài và
10. đem bạc mua thửa ruộng của người thợ gốm như Chúa đã truyền cho Ta!”
11. Đức Giê-su đứng trước quan thống đốc. Quan hỏi Ngài: “Anh có phải là vua dân Do Thái không?” Đức Giê-su đáp: “Như ông nói đó.”
12. Trong lúc bị các thượng tế và trưởng lão tố cáo, Ngài không đối đáp gì cả.
13. Nên Phi-lát hỏi Ngài: “Anh không nghe bao nhiêu lời chứng tố cáo anh sao?”
14. Nhưng Ngài không đáp một lời nào, đến nỗi quan thống đốc rất ngạc nhiên.
15. Vào dịp lễ quan thống đốc có lệ ân xá một tù nhân tùy theo ý dân chúng.
16. Lúc đó có một tù nhân khét tiếng tên Ba-ra-ba.