30. Chúng khạc nhổ trên Ngài và lấy cây sậy đánh vào đầu Ngài.
31. Chế nhạo Ngài xong, chúng lột áo đỏ tía ra và mặc áo lại cho Ngài, rồi dẫn đi đóng đinh.
32. Khi đi ra họ gặp một người quê ở Si-ren tên là Si-môn, chúng bắt ông này vác thập tự giá cho Ngài.
33. Đến một nơi tên Gô-gô-tha, nghĩa là “Đồi Sọ;”
34. chúng cho Ngài uống rượu pha mật đắng, Ngài nếm thử nhưng không uống.
35. Sau khi đóng đinh Ngài, chúng bắt thăm chia nhau áo Ngài.
36. Rồi chúng ngồi đó canh giữ Ngài.
37. Phía trên đầu Ngài chúng để một bản án ghi: “Đây là Giê-su, Vua dân Do Thái!”
38. Lúc đó có hai tên cướp cùng bị đóng đinh với Ngài, một tên bên phải, một tên bên trái.
39. Những người qua lại phỉ báng Ngài,
40. lắc đầu nói rằng: “Này, anh sẽ phá hủy đền thờ rồi xây lại trong ba ngày, hãy tự cứu mình đi! Nếu anh là Con Đức Chúa Trời hãy xuống khỏi thập tự giá đi!”
41. Các thượng tế, chuyên gia kinh luật và trưởng lão cũng nhạo báng rằng:
42. “Nó cứu người khác nhưng không thể tự cứu mình, nếu nó là vua Y-sơ-ra-ên, hãy xuống khỏi thập tự giá đi rồi chúng ta sẽ tin nó.
43. Nó tin cậy Đức Chúa Trời, hãy để Đức Chúa Trời giải cứu nó đi nếu Ngài muốn, vì nó tuyên bố rằng: ‘Ta là Con Đức Chúa Trời.’ ”
44. Hai tên cướp cùng bị đóng đinh với Ngài cũng nhục mạ Ngài.
45. Từ trưa đến ba giờ chiều trời trở nên tối tăm khắp trên đất.
46. Khoảng ba giờ chiều Đức Giê-su kêu lên lớn tiếng: “Ê-li, Ê-li, la-ma sa-bách-tha-ni,” nghĩa là: “Đức Chúa Trời tôi ôi! Đức Chúa Trời tôi! Sao Ngài lìa bỏ tôi?”