12. Người còn quý hơn chiên biết bao! Thế thì người ta có quyền làm điều lành trong ngày Sa-bát.”
13. Rồi Ngài phán cùng người ấy: “Hãy đưa tay ra!” Người ấy đưa tay ra, thì tay liệt được lành lặn như tay kia.
14. Tuy nhiên, những người Pha-ri-si đi ra bàn mưu giết Ngài.
15. Đức Giê-su biết thế, nên lánh khỏi chỗ đó. Có nhiều người theo Ngài và Ngài chữa lành tất cả những người bệnh.
16. Nhưng Ngài dặn họ không nên nói cho ai biết về Ngài.
17. Như thế để ứng nghiệm lời tiên tri I-sa đã chép:
18. “Đây là tôi tớ Ta đã chọn, Người mà Ta yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng; Ta sẽ ban Thần Linh Ta trên Người Và Người sẽ công bố công lý cho các dân ngoại quốc.
19. Người sẽ không cãi cọ hay la lối, Cũng không ai nghe tiếng Người ngoài phố chợ.
20. Người sẽ không bẻ cây sậy sắp gãy, Cũng không dập tắt ngọn đèn gần tàn, Cho đến khi công lý được toàn thắng,
21. Và các dân ngoại quốc sẽ đặt hy vọng nơi Người.”
22. Thế rồi, người ta đem đến cho Đức Giê-su một người bị quỷ ám, mù và câm. Ngài chữa cho người ấy thấy và nói được.
23. Cả đám đông kinh ngạc nói rằng: “Đây có phải là con vua Đa-vít không?”